“Gã luôn đi trước chúng ta một bước”
Lời đề tựa rất thu hút và chứa đầy sự mời gọi đối với những độc giả ưa thích thể loại tiểu thuyết tâm lý tội phạm. Và cuốn tiểu thuyết đầu tay của nhà văn người Italia Donato Carrisi, “Kẻ nhắc tuồng” thực sự là một tác phẩm không thể nào bỏ qua.
Một bức thư mật gửi từ Trại giam tới Văn phòng Chánh biện lý J.B. Marin đề cập đến trường hợp khẩn cấp về một phạm nhân kì lạ mang số tù RK-357/9 là sự mở đầu dẫn dắt độc giả đến với những bí mật khủng khiếp diễn ra ở hơn 500 trang tiếp theo sau đó: những vụ mất tích liên tiếp của năm bé gái, từ việc biến mất một cách bí ẩn cho đến việc đứa trẻ bị bắt cóc ngay trước mũi cha mẹ chúng. Cuộc điều tra tưởng chừng rơi vào bế tắc thì cũng là lúc sáu cánh tay trái của các nạn nhân được tìm thấy trong khu rừng vắng. Sáu đứa trẻ, thay vì năm và tung tích của đứa trẻ bí ẩn hoàn toàn không có, không thông báo mất tích, không danh tính, thân phận. Nhóm điều tra lúc này buộc phải nhờ đến sự giúp đỡ của một nữ chuyên gia về các vụ mất tích – Mila Vasquez. Đó cũng là lúc vở tuồng bắt đầu, các diễn viên đã đứng đúng vào vị trí và sau lưng họ, kẻ nhắc tuồng luôn đứng đó, thì thầm lời thoại cho vở bi kịch chết chóc. Hắn thì thầm rót vào tai những con người đang bị lung lay nhằm khơi dậy trong họ thứ khoái cảm quyền lực khi được nắm trong tay sinh mệnh kẻ khác. Hắn còn giật dây được cả những hành động của đội điều tra. Tất cả những người này đều là nghệ sĩ trên sân khấu của kẻ nhắc tuồng.
Khi Mila Vasquez, một nữ cảnh sát chuyên về các vụ mất tích, nhập cuộc với nhóm điều tra cũng là lúc vở kịch hạ màn theo cách tốt đẹp nhất có thể. Nhưng chính bản thân cô lại phải hứng chịu đau đớn nhiều nhất khi phát hiện ra một sự thật khác còn đau lòng hơn: những cảm xúc đã bị chôn vùi cùng với quá khứ của cô nay lại được “đánh thức”, và có lẽ cô sẽ không cần phải tìm đến những cảm xúc ấy bằng cách tự làm tổn thương mình, theo nghĩa đen nữa.
Câu chuyện được kể chủ yếu qua cái nhìn của nhân vật chính Mila, nhưng người đọc sẽ có cái nhìn đa chiều về quá khứ của nỗi đau khi bản chất của từng nhân vật dần được hé lộ. Người mà chúng ta tưởng rằng tốt hóa ra lại trở nên điên loạn, kẻ chúng ta không ưa lại khiến ta cảm thông, thương xót. Đặc biệt có những nhân vật lại đứng giữa ranh giới của tốt – xấu, đáng ghét – đáng thương, lạnh lùng – tình cảm.
Reviews
There are no reviews yet.