Từ xa vọng lại tiếng kêu xa xăm, cao vút, rồi cả một dàn hợp xướng những tiếng kêu như thế cất lên sau đó. Càng lúc tiếng kêu càng gần hơn và rõ hơn. Buck nhận ra đó chính là tiếng kêu mà nó đã nghe được ở thế giới vẫn thường hiện về trong ký ức của mình.
Nó bước đến đứng giữa khoảng đất trống và lắng nghe. Đó chính là tiếng gọi, tiếng gọi với nhiều cung bậc và âm điệu khác nhau, vang lên đầy mời gọi và thúc bách hơn bao giờ hết. Và cũng chưa bao giờ nó sẵn sàng đi theo tiếng gọi ấy như lúc này….