Thoạt nghe tên thì có vẻ phi lý, đến lúc đọc vẫn thấy đó là một câu chuyện khá hoang đường. Nhưng không, trên đời này chả có gì là hoang đường cả, vấn đề là chúng ta dám hay không dám làm mà thôi. Luis Sepu’lveda đã vẽ lên một câu chuyện tuyệt vời với cung bậc cảm xúc tựa như những đợt sóng ở cảng biển Hamburg. Thoạt tiên thì nhẹ nhàng và êm dịu, nhưng vào cái lúc mà chẳng ai ngờ đến, lại cứ như một thói quen, nó cuộn mình dâng lên mãnh liệt, mà ẩn sâu trong những đợt sóng ấy hóa ra lại là những điều bất ngờ. 131 trang sách đã tái hiện cuộc sống của những loài mèo xung quanh việc phải giữ lời hứa với một con chim hải âu- đại diện cho những công dân văn minh của nhân loại, những con người có đạo đức và phép tắc, luôn cố gắng mang đến những điều tốt đẹp nhất cho mọi người xung quanh.
Nhưng một đám mèo sống cố định trong chung cư và các khu nhà hoang có thể hứa hẹn gì với một con chim hải âu trong khi cuộc sống của nó lại là những khoảng trời rộng lớn và tự do ? Một cuộc gặp gỡ định mệnh đầy bất ngờ khi nguyên nhân chính vô tình lại là do bàn tay sắp đặt của con người. Họ sống, làm việc và phấn đấu cho một tương lai “tươi sáng” bằng cách đè bẹp lên những giá trị đạo đức? Đó chính là mặt trái của xã hội. Nhưng nếu không có tai nạn ấy, thì cũng chẳng thể xuất hiện những lời hứa đẹp đẽ và đáng trân trọng. Những chú mèo với những hoàn cảnh sống khác nhau, đại diện cho mặt tốt đẹp và thuần túy của con người đã vượt qua cái tôi cá nhân hay những ranh giới mong manh của bản thân, gạt bỏ thèm muốn xấu xa ẩn nấp sâu bên trong để rộng mở tấm lòng và “yêu thương ai đó khác mình”- cô chim hải âu Lucky bé nhỏ và tội nghiệp.
Thật dễ dàng khi yêu một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thì thực sự rất khó khăn. Động lực để đám mèo, đặc biệt là con mèo mun với thân hình ục ịch Zorba có thể nuôi nấng 1 cô chim hải âu đến lúc biết tự cất đôi cánh của mình lên khoảng không bao la xuất phát từ sự tôn trọng lời hứa – luật của những con mèo ở cảng biển và hơn hết là tình yêu, sự chấp thuận mang một nghĩa tích cực. Tôi vẫn nhớ, cái khoảnh khắc mà Zorba cùng những người bạn của mình leo từng bước lên bậc thang xoắn, rằng chúng biết mình đang mang một sứ mệnh cao cả : giúp Lucky sải những đường bay đầu tiên. Đúng vây, là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Zorba được giữ “cô con gái” nhỏ bên mình theo đúng nghĩa đen. Chỉ chút ít thời gian ngắn ngủi nữa thôi, Lucky sẽ hòa mình vào bầu trời xanh biếc và trở lại với cuộc sống vốn có của nó – cuộc sống nó thực sự thuộc về. Chút ít nữa thôi là Zorba sẽ quay lại sống những ngày tháng yên bình mà nó đã từng ao ước. Nhưng làm sao được, khi Zorba đã thực sự yêu quý cô con gái nhỏ này, và không muốn rời xa? Vậy, quyết định của chú là gì?
Zorba, cuối cùng đã thuận theo tự nhiên…
Cuộc sống là vậy, ai đó đến bên ta cũng đều là định mệnh sắp được. Chỉ có điều, có những người cho dù là lướt ngang qua đời ta cũng đều mang một dư vị đẹp đẽ. Dạy cho ta những bài học hay chí ít là cho ta những trải nghiệm khó quên. Học cách chấp nhận mới là điều đúng đắn. Một câu chuyện khiến tâm hồn nở hoa, một thế giới vẹn nguyên đúng nghĩa, một cuốn sách như viên ngọc quý khó tìm, dành cho bất cứ ai muốn chiêm ngưỡng vẻ đẹp muôn màu của tạo hóa.