Ra Vườn Nhặt Nắng
“Ông ra vườn nhặt nắng
Tha thẩn suốt buổi chiều
Ông không còn trí nhớ
Ông chỉ còn tình yêu…”
—-
“Nụ cười nở trên mặt đất
Hẳn là có lí do gì
Chắc tại cuộc đời đẹp quá
Dù ai làm nó xấu đi…”
—-
“Ra vườn nhặt nắng” là món quà dành cho trẻ con; nhưng nó cũng là món quà dành cho người lớn – cho mình, cho bạn và cho tất cả những ai đã từng đi qua thơ dại. Mỗi bài thơ là một câu chuyện vu vơ, một người thân thiết, một trò chơi cũ kỹ… được kể lại bằng giọng thơ trong veo, qua lăng kính của một đứa trẻ, ngô nghê và thú vị. Mà không phải chỉ có thế đâu. Cái chất trẻ thơ đã thấm đẫm vào từng trang sách thơm tho rồi. Cuốn sách chắc sẽ bớt dễ thương đi nhiều lắm nếu thiếu nét chữ viết tay nguệch ngoạc, hay những bức hình minh hoạ đáng yêu, ngộ nghĩnh. Nếu đã lâu bạn chưa ngồi lại để hồi tưởng về tuổi thơ của mình thì đọc “Ra vườn nhặt nắng” đi; biết đâu bạn lại “nhặt” được chính mình đâu đó trong từng dòng thơ – một cô cậu nhóc đang ngồi trên mái nhà vào một ngày mùa hè năm 6 tuổi, nhìn thênh thang về cánh đồng phía xa và mơ tưởng về một tương lai lấp lánh đầy mơ mộng. Biết đâu…